luật tù và đòn tù phần 1

Lần này, cùng với GS. Trần Ngọc Vương, tác giả muốn đề xuất với các "sử gia" đáng kính 5 "cái nhất" mà những người viết bộ sử "chính thống" ấy không rõ vì lý do gì đã bị ép quên hay tự lãng quên. Thứ nhất, đợt tấn công phủ đầu trên toàn tuyến biên Theo Điểm a Khoản 47 Điều 1 Luật sửa đổi Bộ luật Hình sự số 12/2017/QH14. 2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tiền từ 500.000.000 đồng đến 1.500.000.000 đồng hoặc phạt tù từ 01 năm đến 03 năm: a) Có tổ chức; b) Số tiền trốn thuế từ Do vậy, để góp phần thể hiện sâu sắc tính nhân đạo và chính sách khoan hồng của pháp luật hình sự nước ta, BLHS năm 2015 đã bổ sung quy định mới:không áp dụng hình phạt tử hình đối với người từ đủ 75 tuổi trở lên khi phạm tội hoặc khi xét xử và không thi hành Đại sứ quán Hoa Kỳ ở TP.HN và Tổng lãnh sự quán ở thành phố Hồ Chí Minh tiếp tục bày tỏ quan ngại về tự do tôn giáo với nhiều quan chức chính phủ nước nhà và nhà chỉ huy của Đảng Cộng sản Việt Nam, gồm có quản trị nước, Thủ tướng nhà nước và những quan chức cấp cao Bộ Ngoại giao, Ban TGCP, Bộ Một sai lầm tồi tệ, bởi vì một tay tù con so thì không được chạm mắt với một tù nhân khác. Làm thế là có hàm ý vô lễ. Đó là luật tù. Gã không hiểu điều đó. Kẻ mà hắn chạm mắt là một tên người Mễ. Tên này xăm mình theo lối băng đảng, nhưng Barr không nhận ra. mengapa minyak bumi tidak dapat dipisahkan kedalam komponen komponen murninya. LUẬT TÙ VÀ ĐÒN TÙ Hoàng Hà. Huy sợ hãi, gã đã co rúm lại vì lạnh, Hòa ''mốc'' vẫn chậm chậm đổ từng ca nước xuống người Huy. -Được rồi! dạy luật cho nó đi!- Linh ''béo'' ra lệnh. Vẫn là Toản, mặt mũi lúc này như thần chết -Bước ra đây, ngồi xuống!- gã lạnh lùng lên tiếng. Và cũng giống như tôi,sau khi học luật, Huy lần lượt bị ăn tất cả các đòn tù mà Toản đã dạy tôi, nhưng nhiều và nặng hơn, gã đã đổ sụp xuống vì đau, hai tai tím bầm, nói không ra tiếng. Toản với tay xuống giật ngược tóc gã lên, gầm gừ -Đau ko con chó? chưa hết đâu, nằm con mẹ mày xuống! Huy khó nhọc làm theo, nằm úp mặt xuống lối đi, hai chân duỗi thẳng, Toản từ trên sàn thong thả bước xuống, một chân gã đặt lên bả vai Huy, giơ cao rồi nện thật mạnh xuống, mông Huy hẩy lên sau cú đòn nặng, mặt tái dại vì đau, gã mếu máo - Em xin các anh, e biêt tội rồi! -Câm mồm, xin à? Mày xin thì tao cho! Vừa nói, gã vừa dùng gót chân giáng liên tiếp xuống lưng Huy, từng chặp, từng chặp, đều đặn và chính xác, Huy cong người chịu đòn, bỗng mùi hôi thối của phân từ người gã bốc lên và lần đầu tiên trong đời tôi thấy câu '' đánh cho vãi cứt'' là đúng sự thật. Huy đã ỉa ra quần. -Hòa ''mốc'' đâu tắm cho nó! Anh em chuẩn bị ăn cơm!- Toản lên tiếng. Hòa ''mốc'' lại tiếp tục tắm cho Huy, nhưng lần này gã tắm nhanh hơn, chắc gã cũng ko chịu được mùi thối. Huy tắm xong, gã được vứt cho bộ quần áo đã cũ nát, bộ dạng gã lúc này trông thật thê thảm, mặt mũi dúm dó,bước lệch người đi vì đòn đau. Chúng tôi lặng lẽ dọn cơm, phần của Huy được xới vào một tô nhựa rắc thêm một ít muối trắng. Thắng ''đời'' vừa ra lệnh vừa chỉ xuống nhà vệ sinh - Cầm lấy và bước xuống đấy ăn, cấm nhìn lên, bố móc ''pha'' mày luôn đấy! Huy cầm lấy bát cơm, lủi thủi bước xuống nhà vệ sinh, tôi để ý gã chỉ ăn được vài thìa, trong lòng dấy lên nỗi thương cảm với Huy. Trong hoàn cảnh này tôi cũng như gã, đều là con vật trong tay những tên trực buồng, những tên trách nhiệm đã được ''ai đó'' bật đèn xanh, có thể ăn đòn bất cứ lúc nào chỉ vì những lỗi nhỏ nhặt, tôi làm sao mà giúp đỡ gã được? Tôi thầm nhủ may mà án của mình ko giống án của gã nếu không cũng chẳng khá hơn Huy lúc này. Ăn cơm xong, sàn bên Linh ''béo'' và những tên ''sĩ quan'' của gã pha trà, vừa uống nước vừa nói chuyện, chúng tôi lục đục dọn dẹp và đi ngủ, riêng Huy phải ngồi dưới nhà vệ sinh đến giờ cán bộ mở cửa buồng điểm danh. Và màn nhập buồng của Huy vẫn chưa dừng lại sau bữa cơm tối. Cơm nước buổi tối xong, lúc này Huy đã được ăn cùng mâm bên sàn của chúng tôi, Thắng ''đời'' lên tiếng - Thằng Huy hiếp dâm đâu, bước xuống ''mà'', cởi hết quần áo ra. trong tù vẫn thường gọi lối đi giữa hai sàn là ''mà'' Huy sợ sệt bước xuống, chầm chậm cởi quần áo. -Cởi hết ra nhanh lên- Tiếng Cảnh ''chua''- ''sĩ quan'' của buồng ra lệnh. Lúc này Huy đã cởi truồng, người run lên và rét và sợ, chúng tôi ở sàn bên này ai cũng nhìn Huy một cách ái ngại, nhưng ko ai dám lên tiếng. Thắng ''Đời'' cầm dương vật Huy kéo lại gần và bảo -Giờ cho mày đi bán rượu nhé, rao hay thì bọn tao mua nhiều, rao dở thì bọn tao mua ít. Huy hoang mang hỏi lại -Bán rượu là sao hả anh? ''Bốp...bốp..'' Thắng đứng dạy vả liên tiếp hai cái vào mặt Huy, theo phản xạ Huy giơ tay lên đỡ, Thắng liền túm tóc Huy giật xuống,thúc mạnh đầu gối vào ngực gã mấy cái -Á, à... dám đỡ à, đỡ được không? Ai cho mày hỏi mà hỏi, đứng im đấy. Nói đoạn gã lấy chai nước suối 1,5lít cổ chai buộc sợi dây làm bằng ni lông đã đươc ''xe'' lại như sợi cước, đầu dây con lại buộc chặt vào đầu dương vật của Huy, Huy tái mặt vì đau. Gã chỉ xuống cuối ''mà'' -Đi đi, đi từ dưới đấy lên gần cửa vừa đi vừa rao bán, rao cho hay vào mới có người mua đấy.! Huy nhăn nhó làm theo, vừa đi vừa rao. Bọn tôi vẫn ngồi im lặng, sàn bên trưởng buồng Linh ''béo'' và mấy tên sĩ quan vẫn điềm nhiên ngồi uống nước và hút thuốc lào. Khi Huy vừa qua chỗ Toản, bất chợt gã cầm chai nước Huy đang đeo lôi mạnh, Huy đau đớn, hai tay cầm sợi dây buộc chai nước, bước theo tầm tay của Toản -Rượu hả, ngon ko? tao mua cốc! Toản cầm chai nước đổ một ít vào trong cốc uống nước rồi hắt đi. -Thôi, tao uống kém lắm, mua chừng này thôi kẻo say! tiếp tuc đi! Huy tiếp tục rao bán, mặt mếu máo vì bị chai nước nặng làm cho đau, thỉnh thoảng lại bị giật cái chai lại để ''mua rượu'', mỗi lần như thế gã lại nhăn mặt đau đớn. Cuối cùng chai nước cũng hết, nhưng cuộc hành xác thì vẫn tiếp tục! hết phần 3 P/S Tôi viết câu chuyện này chỉ kể lại những năm tháng tù đày của tôi, tôi ko hận thù hay chỉ trích một cá nhân nào, những chuyện đã qua nên cho vào dĩ vãng. Tôi chỉ mong người đời, ai đọc được những bài viết này có cái nhìn bớt cay nghiệt và thông cảm hơn về những người tù như tôi. Tôi hi vọng người tôi yêu hiểu tôi hơn khi cô ấy đọc được những gì tôi viết. Yêu em nhiều Còi ạ! Thưa các bạn, tôi sẽ đăng tải những mẩu chuyện ngắn được viết lại trong hồi ký của một người tù trẻ tại Việt nam, hiện anh đã ra tù, là một công dân bình thường. Qua đó, bạn đọc có thể phần nào hiểu được nhà tù xứ cộng sản nó ra sao, ai đang cai quản nó, con người trong đó là quản giáo và phạm nhân họ là ai, là người hay ma quỷ... ? Nên nhớ toàn bộ câu chuyện trong hồi ký đều diễn ra dưới thời tướng Cao Ngọc Oánh, một tướng công an có nhiều duyên nợ với hầu hết tù nhân chính trị tại Việt nam. Bà Đầm Xòe PHẦN I LUẬT TÙ VÀ ĐÒN TÙ. 8 Tháng 11 2014 lúc 1750 Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu bước chân vào trại tạm giam-5/1/2008- cái lạnh lịch sử, rét chết cả trâu bò mà các bạn còn nhớ? Xe chở phạm đưa tôi từ công an tỉnh đến trại tạm giam, tôi lo sợ vì đã nghe kể về cuộc sống trong tù và không biết điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước,trời đã tối hẳn, tôi được đưa vào phòng trực ban để làm thủ tục nhập trại, khám người xong vị cán bộ lên tiếng - Đi theo tao! Tôi líu ríu đi theo vị cán bộ, qua cánh cổng sắt nặng nề, to và rộng là khu tạm giam, qua thêm mấy dãy nhà giam nữa rồi ông dừng lại - Vào đây! Tôi bước theo ông vào sân của một nhà giam, các phạm nhân trong nhà giam đã biết có lính mới ''nhập kho'' nên xì xào, qua cánh cửa chuồng cọp, tôi được đưa vào buồng giam. -Thằng Linh ''béo'' đâu, nhận lính mới! Người nhà tao đấy nhé! - Dạ, cháu biết rồi thưa ông!- tiếng Linh ''béo'' trả lời. Tôi bước vào đứng như trời trồng giữa buồng. Tiếng khóa cửa buồng giam, tiếp theo là tiếng khóa cửa chuồng cọp, vị cán bộ đã đi. Do khi bị bắt chắc gia đình tôi sợ tôi bị đòn đã báo cho bác tôi đang làm ở trại giam, chắc chắn ông đã nhờ vả vị cán bộ này nên mới có câu '' người nhà tao''. Ánh sáng chỉ rọi vào yếu ớt khiến căn buồng trở nên mờ mờ, ảo ảo, tôi quan sát nhanh căn buồng ở giữa là lối đi, hai bên là hai sàn nằm bằng xin măng rộng chừng 2m và dài 2,5m, cuối sàn một bên là bể nước, một bên là nhà vệ sinh, trong buồng ai nấy đều cởi trần nhìn tôi hau háu, tôi như con nai đứng giữa bầy linh cẩu, lo lắng và run sợ, ko biết mình phải làm gì -Cởi hết quần áo ra, thằng ''Hòa mốc'' đâu tắm cho nó!- Tiếng một gã tù ra lệnh. Tôi quýnh quáng làm theo, cởi hết quần áo bước theo Hòa ''mốc'' xuống bể nước, gã ngồi trên sàn, múc nước chầm chậm đổ xuống người tôi, chao ôi lạnh! Người tôi tưởng chừng như đóng băng. - Được rồi, mặc quần áo vào! - hắn vừa nói vừa đập cái ca múc nước vào đầu tôi một cái đau điếng. - Bước ra đây, ngồi bệt xuống! Tôi bước ra mặc quần áo rồi ngồi bệt xuống cuối lối đi. -Ngồi xếp bằng lại, hai tay kê lên mông! Thằng Toản đâu, dạy luật cho thằng này! -Tiếng Linh ''béo'' ra lệnh. Toản- một gã cao và gày, mặt mũi cô hồn bước ra, ngồi trên sàn, đặt hai chân lên đùi tôi, lúc này lưng tôi đã dựa hẳn vào sàn đối diện, Hòa ''mốc'' ngồi đằng sau, đặt hai chân lên vai tôi. -Mày biết đây là đâu chưa?- Toản chưa hỏi hết câu Hòa ''mốc'' đã nện hai gót chân vào hai bên vai tôi đau điếng, Toản giơ tay lên ngăn lại. -Từ đã thằng này! để tao hỏi nó. Mày biết đây là đâu chưa?- Gã nhắc lại câu hỏi. -Dạ, em Tôi ngước mắt lên nhìn gã. -Con chó này, cụp pha xuống, dám nhìn tao à? Bố móc mẹ ''pha'' mày ra giờ. Tôi vội vã nhìn xuống nền nhà, ko dám ngước lên. Buồng giam vẫn im ắng. -Đây là tù , là ''Cầu Cao'' nhé, mà '' Cầu Cao đi dễ khó về- khi đi trai tráng khi về bủng beo'', Nhớ chưa? Tù ko phải là nhà mày đâu, ở nhà có bố mẹ, vào đây có các anh, ở nhà bố mẹ nói còn cãi được vào đây các anh nói mà cãi lại là biết ngay cái sai đấy, nghe chưa? - Dạ, e rõ rồi! -tôi đáp. -Mày phải nhớ trong này 1 là ko ''quay guốc'' phản lại anh em, 2 ko ''cò quay''' kiểu như ko giả vờ, lười biếng 3 ko ''be bẩm''báo cáo với cán bộ chuyện vi phạm trong buồng, 4 ko ''bạc thật, bạc giả'' ko thì thầm to nhỏ với nhau, 5 là phải giữ vệ sinh thật tốt. Gã giảng giải một hồi cho tôi hiểu những điều luật này trong khi hai chân vẫn để lên đùi tôi chỉ chực nện xuống bất cứ lúc nào, gã lại tiếp tục -Trong này có 3 cái có là có ăn, có mặc và có ngủ, ngoài ra nếu gia đình mày quan tâm thì mày có đồ tắc tế, đồ nhà mày gửi lên, ngoài bốt cán bộ thì là của mày nhưng vào trong này là của các anh, các anh cho ăn mới được ăn nghe chưa? -Dạ, em nghe rồi! -tôi đáp. -Còn lại là tuyệt đối trăm, không nghìn ko nhé, nghe chưa? -Gã nói và cầm cái bật lửa giơ trước mặt tôi, hỏi - Đây là cái gì? -Cái bật lửa anh ạ- Tôi trả lời. -Ngu- kèm theo tiếng ''ngu'' là cái bạt tai khiến tai tôi ù lên - Đây là cái gì? -Em ko biết! -Tốt, đúng rồi! Tao vừa bảo trăm không nghìn không mà! Mày vừa học luật xong, phải nhớ lấy, khi nào tao hỏi mà quên thì liệu hồn, giờ tao dạy đòn tù cho mày! Hết phần I. Hoang Ha. LUẬT TÙ VÀ ĐÒN TÙ. Hoàng Hà. Nói đoạn gã đưa chân trái qua mang tai bên trái tôi, dùng mu bàn chân vòng qua sau gáy,kéo đầu tôi về phía gã đồng thời lòng bàn chân phải đạp thẳng vào ngực, tôi tưởng chừng như tắt thở sau cú đánh này, gã điềm nhiên -Đòn này gọi là ''phanh'', phanh Kamat đấy, ko như phanh xe bình thường đâu, nhớ lấy! Chưa hoàn hồn sau cú ''phanh'', vẫn bằng động tác cũ, nhanh và lanh gã lại kéo đầu tôi về phía trước, lưng tôi vừa khom xuống, gã dùng gót chân đánh liên tiếp hai cái vào bả vai và vùng ngoài của thận -Đây là ''cán cuốc''. Tôi kêu lên ''hự..hư..'', cơ hồ như mình đã tắt thở sau hai cú đánh hiểm và độc vừa rồi. -Thôi được rồi, sơ sơ thế thôi! dạy tiếp các đòn khác cho nó! -Linh ''béo'' lên tiếng. Lúc này hai tay Hòa ''mốc'' đã cầm hai chiếc dép gà, từ đằng sau hắn vỗ vỗ vào hai tai tôi -Đây là ''thông tai'', nhớ chưa? Tôi im lặng, Toản với chiếc dép từ tay Hòa ''mốc'', dùng cạnh dép gõ nhẹ lên đỉnh đầu tôi -Đây là ''cháo óc'', nhớ lấy nhé! -Nhớ, em nhớ rồi! - tôi trả lời. Gã tiếp tục dùng chân đá nhẹ vào sườn, rồi giật luôn gót chân xuống đùi tôi -Đây là ''cháo sườn'' và ''cháo chân'' giò nhé! Có lẽ Linh ''béo'' đã ra lệnh nên mấy cú đánh sau của gã chỉ là dọa dẫm vì vậy tôi ko cảm thấy đau. Sau một hồi hỏi về án từ, lí lịch của tôi, Linh ''béo'' sai người lấy cho tôi hai cái bánh mì. Cả ngày làm việc với công an, chưa được ăn gì, bụng tôi đã đói cồn cào, tôi ăn hết hai cái bánh mì một cách ngon lành. Lúc này tiếng í ới từ các buồng giam khác vọng lại hỏi xem lính mới như thế nào? ở đâu? đáp lại là tiếng của Hòa ''mốc'', gã có giọng the thé như đàn bà. Người tôi vẫn còn đau sau mấy cú đánh, nhưng tôi vẫn cố gắng ra vẻ điềm nhiên và có lẽ do trời tối nên ko ai nhận ra ?Linh lên tiếng -Dũng ''Thủy'' sắp chỗ cho nó nằm sàn bên đấy nhé! Lúc này tôi mới để ý, sàn bên Linh ''béo'' nằm có 5 người nằm quay ngang, sàn tôi 7 người, tôi nằm trong cùng theo sự phân công của Dũng, Hòa ''mốc'' thì nằm xuống lối đi, chật vô cùng khiến 7 thằng tôi phải nằm úp thìa vào nhau. Cả đêm ấy tôi ko thể nào chợp mắt, tôi hoang mang, lo lắng, ko biết cuộc sống của mình tiếp theo sẽ như thế nào ở nơi này. Qủa thật trong suốt quãng thời gian ở tù, đã từng chứng kiến bao nhiêu trận đòn tù tôi mới biết mình may mắn, trận đòn nhập buồng của tôi quá nhẹ so với bao người khác. Nhà giam tôi ở là nhà F5, nơi nhốt các phạm nhân tiền án đầu, vì vậy tù ở đây đối xử với nhau ko quá khắc nghiệt như những nhà giam khác, tuy vậy ko phải là ko có ngoại lệ. Một ngày, chúng tôi có lính, mới gã chừng hơn 30 tuổi, nhập buồng vào buổi trưa, theo lời Huy tên gã thì gã là công an viên, phạm tội hiếp dâm trẻ em, đứa bé gã hiếp mới 5 tuổi và là con của người bạn cùng đi bộ đội. Và màn nhập buồng của Huy bắt đầu sau khi cán bộ đóng cửa buồng, trước khi chúng tôi ăn cơm. Do khi vào buồng mọi người đều biết được án của gã, ko cần nói nhiều, vẫn là tiếng Linh ''béo'' -Cởi hết quần áo ra, tắm đi! -Nhưng anh ơi, lạnh lắm!- Huy ngần ngừ. Thắng ''Đời'', tên tù trẻ tuổi và mất dạy nhất buồng đứng trên sàn đá mạnh vào ngực gã, buông tiếng chửi thề -Địt mẹ mày, chống à? chống này, chống này!- Vừa chửi gã vừa đá liên tiếp vào người Huy. Đau quá, gã vội vàng cởi hết quần áo đi xuống bể nước. -Lại đây, ngồi xuống! -Hòa ''mốc'' ra lệnh, Huy líu ríu ngồi xuống gần bể nước,Hòa ''mốc''ngồi trên sàn múc nước chầm chầm đổ vào người Huy, thong thả và từ tốn khiến người Huy run lập cập, cong lên vì lạnh. - Anh ơi, em lạnh lắm! -Lạnh này, lạnh này, thế lúc hiếp dâm con người ta mày có lạnh không? Vừa nói, gã vừa đập ca múc nước liên tiếp vào đầu Huy! hết phần 2 Hoàng Hà. Tôi được chuyển về trại giam mới, K4 Thanh Phong. K4 là phân trại làm đá núi, nơi đây mỗi phậm nhân là một cỗ máy kiếm tiền vì vậy nội quy rất nghiêm ngặt. Thời gian ở nơi đây tôi vô cùng ngán ngẩm khi hiểu rằng phạm nhân ở đây chỉ là những công cụ kiếm tiền của cán bộ, họ sẵn sàng ra tay tàn nhẫn khi có tù vi phạm nội quy. Họ làm vậy để bảo vệ cho nồi cơm của mình. Đội 7, nơi tôi lao động là đội đá núi, dưới sự quản lí của cán bộ quản giáo Bình ''lào'', tự quản là Việt ''gà tre'' người Hà Nội. Hàng ngày chúng tôi xuất., nhập trại đều qua nhà dân, họ bán đủ thứ đồ cho những phạm nhân có tiền, một hôm khi nhập trại, Bình ''gâu gâu'' một người có thâm niên trong đội chạy trước, tạt vào quán uống rượu, Việt ''tia'' được, khi về trại Bình đang ngồi ăn cơm, Việt đi lại gần, giọng trách móc -Mày không xem tao ra gì cả hả Bình? -Sao mày lại hỏi vậy? -Bình cất tiếng hỏi lại. -Thế lúc nãy con chó nào ''tạt té'' vào quán uống rượu? -Mày nói ai là chó? Chứ anh em mày uống thì sao?- Giọng Bình bất cần. - Mày có giỏi thì đi theo tao! - Việt đứng dậy bước ra khỏi nhà ăn, Bình bước theo. Vừa ra đến cửa nhà ăn, đã chuẩn bị từ trước, Bình rút con dao tự chế nhằm đầu Việt đâm tới tấp, máu phun xối xả, bắn cả lên tường. Mấy tay anh em của Việt xông lại, cầm ghế đập Bình tới tấp, Bình chạy lại vào góc tường, trong tay vẫn cầm con dao được làm bằng thanh thép nhỏ đã cán mỏng, to tiếng -Chúng mày có giỏi thì vào hết cả đây, xem hôm nay thằng nào bản lĩnh hơn thằng nào? Mọi người trong nhà ăn đều đổ xô ra xem sự việc, không ai dám đến gần Bình, lát sau cán bộ đổ vào lôi Việt và Bình ra cổng trại làm việc, khi đang băng bó cầm máu cho Việt, gã bất ngờ giật kéo từ tay cán bộ y tế chạy qua đâm lại Bình, rất may Bình chỉ bị thương tích nhẹ, sau khi ''xử lí'' Bình và Việt,cả hai đều bị ''đóng móng'' khi chỉ con mấy ngày nữa là được giảm án và ngày tết cũng gần kề. Cả Việt và Bình đều bị mất giảm sau vụ va chạm này. Lần khác, khi có lệnh tổng kiểm soát của trại, Long ''tàu'' một phạm nhân cùng đội tôi, tàng trữ đồ vi phạm, bị cán bộ gọi ra ''cổng phủ'', Long ngồi ở phòng trực trại, qua cửa kính tôi thấy Long bị cán bộ kẹp đầu vào hai chân, dùng suốt cửa sắt nện liên tiếp vào lưng Long, lát sau Long vào, gã cởi áo ra xem lại vết thương, khắp lưng Long là những vết bầm tím theo chiều dài thanh suốt cửa, đan xen nhau, có chỗ còn rộp lên, tụ máu như bị bỏng, cả ngày hôm ấy Long lên cơn sốt không ăn uống được gì. Chuyện mâu thuẫn đánh nhau trong tù là đương nhiên, họ đánh nhau vì nhiều lí do. Nhưng có một chuyện vô cùng xấu hổ và buồn cười, đó là chuyện cán bộ đánh nhau. Ở phân trại chúng tôi, hầu hết những đội lao động cán bộ quản giáo đều thuê lại phạm nhâm của trại, trả tiền theo đầu người trên mỗi phạm nhân. Lần đó, Bình ''lào'' cán bộ quản giáo đội chúng tôimượn máy xúc của cán bộ quản giáo đội bên cạnh để múc đá. Hai, ba lần Lộc ''cháy'' tên cán bộ cho Bình ''lào'' mượn máy gọi điện đòi máy, vì đang dở việc nên lão cố làm nốt, Lộc ''cháy'' cay cú, đi sang ''máng'' đá của Bình ''lào'', lão bất ngờ cầm hòn đá to bằng nắm tay, lại gần, đập vào lưng Binh ''lào'', lão đau điếng, quay lại nhìn thấy Lộc ''cháy'' mặt hầm hầm, lão bước lên định làm một cái gì đó, nhưng Lộc ''cháy'' đang trong cơn thịnh nộ, trên tay vẫn cầm hòn đá lao vào đánh tiếp khiến gã bỏ chạy thục mạng. Nhìn thấy cảnh đó, chúng tôi ai cũng bật cười. Cường ''Nam Định'' chua chát, gã thì thầm với tôi -Đấy, mày thấy chưa? ''Người thầy hướng thiện'' của chúng mày đấy, hướng cái nỗi gì? Chúng nó chỉ biết tiền thôi!- Nói đoạn, gã giơ ngón tay mới bị đá chèn bị thương, văng tục - Mày nhìn đây này, địt mẹ bọn nó bốc lột đến cả xương tao rồi này, tao ở đây lâu lạ gì cái bọn xúc vật này! Tôi im lặng, không trả lời Cường, chỉ cười nhạt. Cường nói đúng, ở nơi đây, vì đồng tiền họ bóc lột sức lao động của chúng tôi đến giọt mồ hôi cuối cùng. Tôi sẽ kể rõ công việc của tôi ở những phần sau, để các bạn rõ hơn. Toản người dạy luật cho tôi năm nào đã từng nói -Tù là mặt trái của xã hội nhưng là mặt phải của tù. Toản nói đúng, vì là mặt trái của xã hội lại tập trung các thành phần bất hảo, nên nơi đây có đầy đủ các tệ nạn ngoài xã hội. Ma túy, cờ bạc, lô đề... thậm chí là mại dâm đều có ở trong này! Hết phần ''Luật tù và đòn tù'' P/s Ở phần sau tôi sã kể về các tệ nạn trong tù. Đằng sau những tệ nạn ấy là những gì? Có mấy ai thật sự ''cải tạo'' ở ''xứ sở thiên đường'' khi đã vào nơi này? GÔNG, CÙM VÀ KỶ LUẬT TRONG TÙ Hoàng Hà Lần đầu tiên tôi bị kỉ luật cùm chân là một ngày đầu đông 2008, trời se lạnh, sau khi lập biên bản vi phạm nội quy trại giam vị cán bộ trực trại đưa tôi vào buồng kỉ luật, theo sau là 1 tù nhân làm thi đua cầm chìa khóa để mở buồng kỉ luật, vị cán bộ lạnh lùng nói với tên tù thi đua -Đóng cho nó cái móng chữ A. Tôi thoáng rùng mình vì đã được nghe nhiều về sự khắc nghiệt của cùm chữ A. Cùm móng chữ A là loại cùm ghê gớm nhất mà tất cả tù nhân đều e sợ, ở 2 chân chữ A được làm 2 lỗ nhỏ để thanh suốt cùm xuyên qua được nhằm cố định chân của tù nhân vào cùm,sự đau đớn tùy vào mức độ to nhỏ của móng và của chân tù nhân. Qủa thật, lúc đầu móng cùm chỉ hơi chật và khó chịu một chút nhưng qua ngày sau chân đã sưng dần lên, đêm đến chỉ được mặc một bộ quần áo trại cái lạnh mới dần tê tái, buốt giá, ko đặt lưng xuống nổi sàn xi măng của buồng kỉ luật. Chao ôi lạnh! nó buốt đến từng lỗ chân lông, buốt đến hai mang tai, tôi chấp nhận xé chiếc áo làm đôi, một nưả quấn lên đầu, nửa còn lại kê xuống mông cho đỡ biết mình có chống nổi hết 7 ngày kỉ luật không. Ngày hai lần cán bộ mang cơm vào cho tôi, cơm được nắm lại to gần bằng nắm tay, lăn qua muối, hôm mặn, hôm nhạt, hôm thì muối lại vón cục, ánh sáng chỉ len lỏi vào được qua ô cửa thông hơi khiến tôi ko sao phân biệt được chỗ nào có muối chỗ nào không. 1 ngày, 2 ngày... tôi vẫn cố gắng chống chọi với cái lạnh từng đêm, đến ngày thứ 7- ngày cuối cùng trong kỉ luật, người tôi ko còn một chút sức lực nào, khi cán bộ vào tháo móng cùm thì chân đã sưng to ko tự gỡ được, gã tù thi đua lạnh lùng lấy hết sức mới giật được móng cùm ra khỏi chân, tôi sụp xuống, đổ quỵ, ko bước ra khỏi buồng được nữa, gã xốc nách, dìu tôi về buồng, qua 7 ngay trong kỉ luật người tôi đã lấm lem, bẩn thỉu, 7 ngày ko tắm, ko vệ sinh tôi như người móc từ dưới cống lên vậy. Mấy bạn tù vội vã đi xin được ít nước nóng pha vào đó lọ dầu Phật linh, lau sơ người cho tôi, thật sự lúc đó tôi ko còn tự làm vệ sinh cho mình được nữa, cảm giác được nằm trong chăn ấm áp sau 7 ngày kỉ luật mới dễ chịu và thoải mái làm sao. Chợt nghĩ rằng ở cái xã hội này thân phận những thằng tù như tôi có bằng một con chó? hết phần 1

luật tù và đòn tù phần 1